ANH ĐI
Anh đi cũng đã ba mùa
Lá xanh rụng xuống còn chưa kịp vàng.
Phận nghèo em trót đa mang
Trời già ghen ghét bẽ bàng duyên em.
Nghẹn ngào nuốt lệ từng đêm
Nhớ xưa anh vẫn ở bên đỡ đần.
Nồng nàn những phút ái ân
Yêu thương nhất mực dành phần riêng em.