Đây là bài thơ người sinh viên trường Mỏ địa chất, nhà ở đất Hà thành
chép tặng tôi trong một cuốn sổ tay , ngày tôi đi thực tập ở Hải phòng . Tôi
may mắn được anh xem như là " thần tượng " và yêu thương hết mình , nhưng
trái tim tôi đã giành cho người con trai khác, là bạn cùng lớp học đại học với
anh và cùng quê với tôi, ngay từ ngày đầu tiên chúng tôi gặp nhau ở cơ quan
mẹ anh ấy <mẹ tôi là đồng nghiệp với mẹ anh ấy, cùng làm trong ngành thương
nghiệp >. Chúng tôi quen nhau từ ngày còn là học sinh phổ thông. Sau này tình cờ
trường tôi và trường anh ấy nằm cạnh nhau, nên tôi và anh ấy nhận ra nhau vào
một ngày chúng tôi cùng "nghển cổ loay hoay " tìm chỗ ngó vào xem các bạn
lớp khác tập văn nghệ...vây là định mệnh đã an bài cho chúng tôi gặp lại nhau
và...mọi chuyện hiểu lầm sau này đã khiến chúng tôi có duyên nhưng không phận ?
vì e thẹn và cũng vì bướng bỉnh nữa <sau này gặp lại, anh ấy nói với tôi như vậy >,
nên chúng tôi đã "mất nhau " và phải chịu đau khổ đến hết cuộc đời, dẫu rằng
mỗi người đã có gia đình riêng của mình, nhưng đều sống không hp với người
mà m không yêu. Tôi viết những điều này là để thành tâm xin lỗi người con trai
Hà thành, đã im lặng không nói rõ cho anh hiểu, còn sợ anh bị tổn thương, nên
nói tránh đi là đã nhận lời y.. Đ , bạn thời học phổ thông với mình....thực ra, tôi
cũng đã đinh nói cho anh ấy biết sự thật về mối tình của mình vào ngày chúng tôi
chia tay nhau đi thực tập ở Hải phòng, để anh đừng nuôi hy vọng gì nữa , vì tôi đối
với anh chỉ như một người em gái , một người bạn thân thiết, chứ không phải là
thứ tình cảm mà anh hy vọng ở nơi tôi. Nhưng chị L.bạn thân học cùng lớp với tôi
biết anh sắp phải bảo vệ đồ án tốt nghiêp, nên khuyên tôi không nên nói vội, sợ
rằng anh sẽ bị sốc và trượt tốt nghiệp, sẽ rất tội nghiệp cho anh,nên tôi đồng ý
đóng kịch cùng chị ấy, để cho qua đợt thi cử một cách tốt đẹp <tôi hứa với chị ấy
như vây , và cũng giao hẹn với nhau là chị ấy sẽ nói thật hết với anh ấy mọi chuyện,
sau khi đã biết tin anh thi cử tốt đẹp - lúc đó anh ấy liên lạc và biết tin về tôi qua chị
L, thưc tập tại Hn....vì tôi không muốn anh hiểu lầm sâu thêm, tôi sẽ rất có tội >. Thế
nhưng không ngờ lòng tốt đó lại bị hiểu lầm sang một ý khác không tốt, khiến phụ
tấm lòng của cả tôi và chị ấy, nên tôi rất buồn và có viết cho anh một bức thư để
"hỏi tội " anh ấy. Vì tình cảm của anh và của một người bạn khác cùng lớp với anh,
quê ở Vĩnh phú <B,,,>, nên tôi bị người yêu hiểu lầm . Vì lòng tự trọng và cả sự
bướng bỉnh của mình mà chúng tôi mãi mãi mất nhau...cả anh và anh ấy đã phải rơi
nhiều nước mắt vì tôi ? Tôi thành thật xin lỗi cả hai người ? giờ tôi mới có dịp để tạ tội
với những người thương yêu mình hết lòng....chỉ mong các anh tình cờ đọc được
những dòng tâm sự này mà nguôi ngoai nỗi lòng , lượng thứ cho tôi .
"
.........Anh muốn cả cuộc đời em
Sẽ vĩnh viễn giành cho anh tất cả
Dù giông tố quay cuồng xối xả
Dù sông cuồng sóng thét đảo điên
Thì em hỡi ! Em hãy đừng quên
Lời hẹn ước đêm nào ghi nhớ
Dù có ai lời trăng tiếng gió
Dù có ai mê mỏi về em
Bướm đậu ngoài hiên, ong đậu trong thềm
Thì mặc họ đừng phải lòng em nhé.
Dù ai nói nhẹ nhàng như gió
Ai ngọt ngào âu yếm vỗ về em
Thì em hỡi hãy lạnh như tiền
Đừng rung động sợi tơ lòng yếu đuối
Dù có ai nhìn em không mỏi
Giếng nước cầu ao đứng đợi em về
Đừng nhẹ lòng em nhé đừng nghe
Một trái tim không thể thành hai nhịp
Mảnh giấy trắng không hoen vết mực
Tâm hồn đừng vẩn đục em ơi
Anh muốn em giành cả cuộc đời
Cho anh người yêu em tha thiết
Em hãy giành cho anh đôi mắt biếc
In hình anh trong đáy mắt trọn đời
Em hãy giành đôi má xinh tươi
Để tặng anh giành đôi môi nho nhỏ
Ru hồn anh trong những nụ cười
Có phải không em ơi con người anh khát vọng
Nếu phải thiếu em trong cuộc sống
Thì tình anh luống những bẽ bàng
Theo gió thổi bay vào sa mạc
Nếu mất em thì đời anh tan tác
Như con thuyền sóng dạt biển khơi
Không còn em, ôi tẻ nhạt cuộc đời
Là vô nghĩa như ngôi sao đơn độc
Vắng bóng em như ngọn đèn héo hắt
Sẽ tàn theo ngọn gió khô lương
Chỉ có thể giải bằng khóe mắt
Dù cho anh phải đổi cả cuộc đời
Vượt qua trăm thác ngàn ghềnh
Anh quyết giữ người anh yêu nhất
Thì em ơi không bao giờ phai nhạt
Em của anh và anh là của em
Như buổi mai đây sóng dậy biển yên
Ta chắp cánh cho tình ta lên mãi
Sức mạnh lòng ta giữa vòng tình ái .
< Nguyễn - Trọng - Th> tặng tôi
01/09/1979 - trường V-Đ
Thơ tôi trả lời :
ANH HÃY HIỂU
Hai chúng ta không cùng chung nhịp đập
Ở bên ấy - trái tim anh đập gấp
Ở bên này- em lãnh đạm thờ ơ
Bởi chưng không cùng một giấc mơ
Anh hãy hiểu - mong anh hãy hiểu !
Anh mơ chi một thân cây liễu
Ủ rũ ven hồ-ngày tháng ngẩn ngơ
Anh hãy quên bóng dáng người xưa
Để xây đắp những ước mơ đẹp đẽ
Anh Th ..ơi ! Em chỉ là một kẻ
Phụ tấm lòng của tất cả người thân
Anh mơ chi một bóng dáng phong trần
Để đau khổ, để cuộc đời buồn tẻ !
Anh đừng sống một cuộc đời lặng lẽ
Với dáng hình của kẻ đã mờ xa
Hãy đạp lên những bão táp phong ba
Của cuộc sống và tình duyên trắc trở
Mong cho anh đừng một giây đau khổ
Hãy vui lòng bên duyên mới tình trong
Để mai này em là kẻ vui lòng
Trước hạnh phúc của anh - đẹp đẽ !
< 24-8-1980 >
Thùy - linh
Tự sự: